Tin thủy sản Giảm chi phí thức ăn trong chăn nuôi cá da trơn - Phần 1

Giảm chi phí thức ăn trong chăn nuôi cá da trơn - Phần 1

Tác giả 2LUA.VN biên dịch, ngày đăng 28/04/2021

Trạm Thí nghiệm Nông nghiệp và Lâm nghiệp Mississippi (MAFES) và Trung tâm Nghiên cứu vùng đồng bằng Miền Tây (DWRC) đã hợp tác nghiên cứu dinh dưỡng cá da trơn trong hai thập kỷ với mục tiêu chính là giảm chi phí sản xuất cá da trơn bằng cách phát triển thức ăn chăn nuôi tiết kiệm chi phí và bằng cách cải thiện các chiến lược cho ăn.

Giới thiệu

Công trình này được tóm tắt tại MAFES Bulletin 1144 (Robinson và Li 2005), nó cung cấp thông tin về dinh dưỡng mà có thể làm giảm đáng kể chi phí thức ăn chăn nuôi dành cho cá da trơn thương phẩm. Cụ thể, một phần của bài nghiên cứu này đã chỉ ra rằng khẩu phần có chứa hàm lượng protein thấp được cân bằng một cách hợp lý có tiềm năng sử dụng trong sản xuất cá da trơn, (Robinson và Li 1997, 2005, 2007; Li và cộng sự 2000, 2001, 2003a, 2003b; Robinson và cộng sự 2001).

Ngoài ra, có thể thay thế một phần lớn bột đậu nành trong khẩu phần ăn của cá da trơn bằng các loại thức ăn gia súc ít tốn kém hơn (Robinson và Li 1993, 1994, 1999a, 1999b, 1999c, 2005; Li và Robinson 2006) hoặc một phần ngô kết hợp với các loại thức ăn năng lượng ít tốn kém hơn (Robinson và Li 2005). Ngoài ra, nghiên cứu về việc cho cá da trơn ăn khẩu phần ăn hoàn thiện có hàm lượng protein cao để cải thiện chất tổng hợp trong cơ thể và việc giảm chi phí thức ăn đã được tiến hành (Robinson và Jackson 1991; Robinson 1994).

Do giá cả thức ăn chăn nuôi dành cho cá da trơn thương phẩm gần đây tăng lên nên việc nghiên cứu bổ sung về vấn đề giảm chi phí thức ăn chăn nuôi được đảm bảo. Dữ liệu được trình bày trong bản tin này được lấy từ ba nghiên cứu được thực hiện trong hai năm để đánh giá thêm ba lĩnh vực: (1) chế độ ăn chứa ít protein, bột hạt bông (CSM), có nguồn gốc chủ yếu từ gluten (thức ăn gluten ngô); (2) chế độ ăn chứa ít ngô; và (3) chế độ cho ăn khẩu phần ăn hoàn thiện.

Phương pháp

Khái quát

Trung tâm Nghiên cứu vùng đồng bằng Miền Tây (DWRC) ở Indianola, Mississippi đã sản xuất khẩu phần ăn thử nghiệm dưới dạng thức ăn viên nổi ép đùn. DWRC đã sản xuất nhiều lô thức ăn tươi khi cần thiết. Tất cả các thành phần theo chế độ ăn được lấy từ DWRC và từ các nguồn thương mại. Tất cả các chế độ ăn đều được xây dựng theo công thức để đáp ứng hoặc vượt qua những yêu cầu về chế độ ăn dành cho cá nheo Mỹ, ngoại trừ các chế độ ăn được xây dựng theo công thức đặc biệt chứa ít protein hơn mức bình thường mà được coi là phù hợp đối với cá nheo Mỹ (NRC 1993; Robinson và cộng sự 2001).

Cá nheo Mỹ con có trọng lượng trung bình từ 67–220 pound/ 1,000 (kích thước khác nhau giữa các nghiên cứu) được thả vào các ao rộng 0.1 mẫu Anh với mật độ thả là 6,000 con cá/ mẫu Anh tại DWRC. Năm ao được định phần một công thức khẩu phần ăn bằng một thiết kế hoàn toàn ngẫu nhiên. Cá được cho ăn một lần mỗi ngày cho đến khi cảm thấy no từ giữa tháng 4 đến giữa tháng 10 đối với một hoặc hai mùa sinh trưởng (tùy thuộc vào nghiên cứu cụ thể). Trong suốt mùa sinh trưởng, nhiệt độ nước và nồng độ oxy hòa tan được đo vào lúc sáng sớm, giữa chiều và suốt đêm. Sục khí khẩn cấp được cung cấp khi nồng độ oxy hòa tan giảm xuống 4 ppm.

Tổng nồng độ amoniac-nitơ (TAN), nitrit-nitơ (NO2-N) và độ pH được đo hàng tuần trong suốt mùa sinh trưởng. Chất lượng nước được duy trì trong phạm vi được coi là phù hợp để cá đạt hiệu suất tối ưu (Tucker và Robinson 1990). Cá chết được vớt ra khỏi ao, cân và ghi nhận lại để hiệu chỉnh hệ số chuyển đổi thức ăn (FCR) vào cuối đợt nghiên cứu.

Cá được cho ăn trong hai mùa sinh trưởng được trải qua mùa đông trong ao tương ứng của chúng và cho ăn theo chế độ ăn thí nghiệm phù hợp một hoặc hai lần mỗi tuần khi nhiệt độ nước vượt quá 55 độ F.

Vào cuối đợt Nghiên cứu 1 và 3, 30 con cá từ mỗi ao đã được chọn lựa cho giai đoạn xử lý tiếp theo nhằm xác định năng suất thân thịt. Phi lê (một miếng thịt phi lê cho mỗi con cá, 10 con mỗi ao) được bảo quản ở -40F dành cho các phân tích gần sau đó. Sau khi lấy mẫu, tất cả cá từ mỗi ao được thu hoạch, đếm và cân. Dữ liệu thu thập được bao gồm tăng trọng, hệ số chuyển đổi thức ăn, tỷ lệ sống sót, năng suất thân thịt và thành phần gần giống thịt phi lê (AOAC 2000). Tất cả dữ liệu đều phải tuân theo ANOVA và quy trình LSD được bảo vệ của Fisher (Steel và cộng sự 1997) sử dụng phần mềm Hệ thống phân tích thống kê phiên bản 8.0 (SAS Institute, Inc., Cary, Bắc Carolina, Hoa Kỳ).

Nghiên cứu cụ thể

Nghiên cứu 1: Chế độ ăn chứa ít protein, bột hạt bông và gluten - sáu chế độ ăn khác nhau từ 18% đến 28% protein với 2% protein gia tăng giữa mỗi mức khẩu phần (Bảng 1) được cho cá nheo Mỹ (trọng lượng ban đầu = 142 pound/ 1,000 con cá giống) ăn hàng ngày trong hai vụ nuôi.

Nghiên cứu 2: Chế độ ăn chứa ít ngô - Bốn chế độ ăn có chứa 0%, 7.5%, 15% hoặc 25% hạt ngô (Bảng 2) được cho cá nheo Mỹ (trọng lượng ban đầu = 67 pound/ 1,000 con cá giống) ăn hàng ngày trong hai mùa sinh trưởng.

Nghiên cứu 3: Thức anh tinh - Tám chế độ ăn sau đây được cho cá nheo Mỹ (trọng lượng ban đầu = 220 pound/ 1,000 con cá giống) ăn hàng ngày trong một mùa sinh trưởng: (1) Chế độ ăn 32% protein xuyên suốt; (2) Chế độ ăn 28% protein xuyên suốt; (3) Chế độ ăn 24% protein xuyên suốt; (4) chế độ ăn 24% protein trong 60 ngày rồi sau đó là chế độ ăn 32% protein trong 120 ngày; (5) chế độ ăn 24% protein trong 90 ngày rồi sau đó là chế độ ăn 32% protein trong 90 ngày; (6) chế độ ăn 24% protein trong 120 ngày rồi sau đó là chế độ ăn 32% protein trong 60 ngày; (7) chế độ ăn 24% protein trong 90 ngày rồi sau đó là chế độ ăn 28% protein trong 90 ngày; và (8) 28% protein trong 90 ngày rồi sau đó là 32% ăn trong 90 ngày. Thức ăn cho cá da trơn thương phẩm do Delta Western Feed Mill của Indianola, Mississippi sản xuất đã được sử dụng trong nghiên cứu này.

Những kết quả

Nghiên cứu 1: Chế độ ăn chứa ít Protein, CSM và Gluten

Dựa trên phân tích hồi quy, có sự gia tăng đáng kể về tăng trọng và giảm tỷ lệ chuyển hóa thức ăn khi hàm lượng protein trong khẩu phần tăng lên (Bảng 3). Kiểm tra các phương tiện xử lý cá thể, mức tăng trọng của cá được cho ăn khẩu phần có chứa 18% hoặc 20% protein thấp hơn đáng kể so với mức tăng trọng của cá được cho ăn khẩu phần có chứa 26% hoặc 28% protein.

Không có sự khác biệt về mặt thống kê nào đối với mức tăng trọng của cá được cho ăn khẩu phần ăn có chứa 22–28% protein. Tỷ lệ chuyển đổi thức ăn là giống nhau về mặt thống kê đối với cá được cho ăn 20-28% khẩu phần protein. Không có sự khác biệt về mặt thống kê đối với tỷ lệ sống sót giữa các cá được cho ăn các chế độ ăn khác nhau.

Các bảng phân tích hồi quy cho thấy sự gia tăng đáng kể cả về năng suất thân thịt lẫn năng suất thịt phi lê khi hàm lượng protein trong khẩu phần ăn tăng lên (Bảng 4). Các phương tiện riêng lẻ về năng suất thân thịt và năng suất thịt phi lê cao nhất ở cá được cho ăn khẩu phần ăn có chứa 26% hoặc 28% protein. Năng suất bắp thịt không bị ảnh hưởng bởi hàm lượng protein có trong chế độ ăn. Khi hàm lượng protein trong khẩu phần ăn tăng lên thì hàm lượng protein trong thịt phi lê và độ ẩm nói chung cũng tăng lên và chất béo trong thịt phi lê giảm xuống (Bảng 5).

Nghiên cứu 2: Chế độ ăn chứa ít ngô

Mức tiêu thụ thức ăn cao hơn đối với cá được cho ăn khẩu phần ăn có chứa 0% hoặc 7.5% hạt ngô so với cá được cho ăn khẩu phần ăn có hàm lượng hạt ngô cao hơn (Bảng 6). Mức tăng trọng không khác biệt đáng kể giữa các chế độ ăn. Tỷ lệ chuyển đổi thức ăn thấp hơn đáng kể đối với cá được cho ăn khẩu phần ăn có chứa 15% hoặc 25% hạt ngô khi so sánh với những con cá được cho ăn khẩu phần ăn có chứa hàm lượng hạt ngô thấp hơn. Cá được cho ăn chế độ ăn không chứa hạt ngô có tỷ lệ chuyển hóa thức ăn cao nhất.

Nghiên cứu 3: khẩu phần ăn hoàn thiện

Không có sự khác biệt đáng kể về mức tăng trọng giữa cá ở các phương thức cho ăn khác nhau ngoại trừ việc giảm mức tăng trọng ở cá được cho ăn khẩu phần ăn chứa 24% protein xuyên suốt mùa sinh trưởng (Bảng 7).

Cá ở thí nghiệm này tiêu thụ ít thức ăn hơn và có tỷ lệ chuyển hóa thức ăn cao hơn cá ở các thí nghiệm khác. Cá được cho ăn chế độ ăn chứa 28% protein xuyên suốt mùa sinh trưởng có tỷ lệ chuyển hóa thức ăn thấp hơn đáng kể so với cá được cho ăn chế độ ăn chứa 24% hoặc 32% protein trong cả mùa sinh trưởng hoặc cá được cho ăn chế độ ăn chứa 24% protein trong 120 ngày rồi sau đó cho ăn theo chế độ ăn chứa 32% protein trong 60 ngày. Tuy nhiên, tỷ lệ chuyển đổi thức ăn của cá không khác gì so với các thí nghiệm khác. Tỷ lệ sống sót không khác nhau giữa các thí nghiệm.

Năng suất thân thịt không bị ảnh hưởng đáng kể khi xử lý bằng chế độ ăn (Bảng 8). Năng suất thịt phi lê thấp hơn một chút đối với cá được cho ăn khẩu phần ăn chứa 24% protein xuyên suốt mùa sinh trưởng. Có một số khác biệt về mặt thống kê đối với năng suất bắp thịt giữa cá ở các thí nghiệm khác nhau, nhưng sự khác biệt này nhỏ và không có xu hướng rõ ràng. Không có sự khác biệt về mặt thống kê nào đối với thành phần thịt phi lê của cá giữa các thí nghiệm (Bảng 9).

 


Có thể bạn quan tâm

giam-chi-phi-thuc-an-trong-chan-nuoi-ca-da-tron-phan-2 Giảm chi phí thức ăn… buoc-dot-pha-ve-nhan-giong-doi-voi-loai-ca-trap-bien-an-do Bước đột phá về nhân…